Chiếc gương luôn như là một “bảo bối thần kỳ” trong phòng chơi vậy.
Trẻ có thể học được rất nhiều khi nhìn qua gương. Trẻ có thể nhìn được chính mình qua gương, cảm nhận những bộ phận trên cơ thể thông qua thị giác. Không những thế, việc nhìn thấy hình ảnh một cách đối xứng qua gương làm trẻ thích thú vì được nhìn đồ chơi theo một góc độ khác, các bạn học được nhiều hơn qua việc nhìn hình ảnh đối xứng đó. Có bạn chỉ cần nhìn ngắm mình trong gương thôi cũng đã trở thành một trò chơi đầy hứng thú. Với các bạn nhỏ thì có ích như vậy, còn với chúng ta, những người chơi, gương có ích như thế nào? Hôm nay chú Nhật Anh sẽ chia sẻ một lợi ích bất ngờ mà chiếc gương trong phòng chơi mang lại.
Có một thống kê vui về các bạn nhỏ mà chú chơi cùng đó là hầu như các bạn đều thích thú khi soi gương. Có bạn sẽ đứng và mắt mở to nhìn ngắm mình trong gương, rồi nở 1 nụ cười và quay đi, vài giây sau lại quay đầu lại nhìn rồi cười tiếp. Có một bạn nữ điệu đà hơn, vừa đứng trước gương vừa mân mê mái tóc vừa phát ra âm thanh trong miệng như giai điệu của 1 bài hát, và diễn ra vài lần như thế trong giờ chơi. Có bạn lại thích nhìn mình lộn ngược trong gương, cứ thích chú giữ cho bạn nằm ngửa trên bóng yoga, mặt hướng vào gương rồi cười khoái chí. Có một bạn lại chỉ ngồi trầm ngâm trước gương, tay chống lên mắt, nghiêng đầu sang một bên và lặng lẽ nhìn bản thân trong gương. Và có bạn, đồ vật nào mà bạn thích cũng áp lên gương, nhìn ngắm hồi lâu, ngó nghiêng góc này góc kia rồi cười như được mùa. Rồi có người như chú Nhật Anh đây, chỉ cần nhìn thấy mình trong gương thì nở một nụ cười và nghĩ nay mình đẹp quá.
Haha sự thật là như vậy. Ngày trước chú rất ít khi soi gương, thường chỉ soi vào buổi sáng rửa mặt và tối về vệ sinh cá nhân. Nhưng từ khi chú chơi với các bạn nhỏ, các bạn soi gương, mình cũng soi gương, các bạn soi bao lâu thì chú cũng soi bấy lâu. Soi nhiều đến nỗi quen mặt mình có bao nhiêu cục mụn, hôm nay có cục nào mới nổi lên, sáng nay ăn có dính gì ở răng không, mặt mình có dính gì dơ không, có gỉ mắt không lấy ra, ôi sao hôm nay trông mình đẹp thế, đẹp hơn hẳn hôm qua, đẹp hơn hẳn giờ trước chơi với bạn A, bạn B. Đọc đến đây chắc có người sẽ phì cười đúng không nào? Chú biết vì chú toàn soi gương xong cười mà, viết mấy dòng này cũng thấy phì cười nữa. Nhưng điều đó hoàn toàn bình thường và pha chút dễ thương nữa đúng không? Nhiều bạn nhỏ ở Gánh Xiếc cũng thích như vậy lắm. Soi gương để chăm sóc bản thân, soi để nhìn ngắm bản thân, soi để nhận lại một nụ cười do chính mình tạo ra.
Trong phòng chơi, chiếc gương luôn đủ lớn để các bạn có thể thấy cả cơ thể của mình. Mỗi một hành động cũng sẽ dễ dàng để các bạn hay người chơi trong phòng nhìn thấy qua gương. Đôi lúc trẻ cũng sẽ nhìn chúng ta qua gương. Rồi đôi lúc sẽ nhìn rồi cười. Đôi lúc như thế cũng làm chúng ta vui hơn. Và ngay khoảnh khắc ấy hãy cười lại với trẻ, cảm ơn vì nụ cười ấy rồi thử nhìn sang gương mặt mình trong gương, cũng đang rất tuyệt vời và ta lại có một cơ hội để cười thêm một lần nữa. Nói đến đây, một số cha mẹ sẽ có thể thấy ngại. Nhưng tin chú đi, hãy thử nhìn vào gương vì ít nhất nó giúp chúng ta tự chăm sóc bản thân mình, điều mà các bạn nhỏ của chúng ta vẫn thường làm mỗi khi thấy chiếc gương “thần kì” trước mặt.
– Chú Nhật Anh –